Ngày 12/9, TAND TP HCM mở phiên tòa sơ thẩm đưa bị cáo Đỗ Trần Thanh Phú (SN 1985, ngụ quận Phú Nhuận, TP HCM) ra xét xử và tuyên phạt 15 năm tù về tội “Giết người”.
Theo cáo trạng, Đỗ Trần Thanh Phú, Trần Công Danh và Nguyễn Thành Lễ là những người sống lang thang trong khu nghĩa trang Bình Hưng Hoà (phường Bình Hưng Hoà A, quận Bình Tân).
Chiều 14/3/2017, cả nhóm rủ nhau nhậu trong trong khu vực nghĩa trang. Sau khi say sưa, Phú nằm ngủ tại chỗ. Tối cùng ngày, Phú tỉnh dậy và phát hiện bị mất 530.000 đồng để trong túi quần.
Nghi ngờ 2 bạn nhậu lấy trộm tiền của mình nên Phú đi tìm để đòi lại. Trên đường đi, Phú gặp Vương Thị Nhàn (đối tượng sống lang thang), Phú kể lại chuyện mình bị mất tiền rồi rủ Nhàn cùng đi nhậu đến rạng sáng ngày hôm sau, Phú đi bộ về khu nghĩa trang thì thấy Danh đang nằm ngủ trên một ngôi mộ.
Phú lên tiếng đòi lại tiền bị mất thì Danh nói không biết. Phú nhặt cục gạch gần đó rồi đánh khiến Danh bỏ chạy trượt chân té từ trên mái xuống đất. Phú mặc kệ, bỏ đi uống rượu tiếp với Nhàn cho đến sáng.
Nghe Phú kể lại, Nhàn chạy đi tìm thì phát hiện Danh nằm co giật liền báo cho Phú biết nhưng nam thanh niên này gạt đi. Lúc này, 1 người đang dọn vệ sinh trong nghĩa trang nghe thấy liền báo cho bảo vệ nghĩa trang. Nạn nhân được đưa đi bệnh viện cấp cứu nhưng đã tử vong.
Hành vi khách quan của Tội giết người có thể được thực hiện qua hành động hoặc không hành động. Hành động phạm tội giết người là hình thức của hành vi khách quan làm biến đổi tình trạng bình thường của đối tượng tác động của tội phạm, gây thiệt hại cho khách thể của tội phạm – quyền sống, quyền được tôn trọng và bảo vệ tính mạng của con người, qua việc chủ thể làm một việc bị pháp luật cấm. Không hành động phạm tội giết người là hình thức của hành vi khách quan làm biến đổi tình trạng bình thường của đối tượng tác động của tội phạm, gây thiệt hại cho khách thể của tội phạm – quyền sống, quyền được tôn trọng và bảo vệ tính mạng của con người, qua việc chủ thể không làm một việc mà pháp luật yêu cầu phải làm mặc dù có đủ điều kiện để làm. Trong trường hợp này Phú dùng gạch đánh làm Danh bỏ chạy trượt té từ trên mái xuống đất, kể cả lúc được Nhàn báo Danh đang nằm co giật nhưng Phú vẫn gạt đi. Điều đó chứng tỏ Phú biết hậu quả chết người có thể xảy ra nhưng để mặc cho hậu quả xảy ra. Do đó, hành vi của Phú thỏa mãn các yếu tố cấu thành tội giết người được quy định tại Điều 123 BLHS 2015.